Please log in or register to do it.

Buổi tối, mình với đứa em –Vũ Quốc Minh học viên Truyền thông Trăng Đen khóa trước, lang thang đi ăn hoành thánh mì, tào phớ, rồi chạy xe lòng vòng hóng gió. Trước khi về, mình bảo “nếu mai mốt em khởi nghiệp thì nhớ thật kĩ là phải tận tâm tận lực mang lại giá trị tốt nhất cho khách hàng”.

“Đừng làm việc chỉ vì tiền”.

Tất nhiên, mình đã giải thích rằng khi em làm được như anh nói, thì tiền sẽ tự tìm tới em. Em sẽ luôn luôn được đền đáp xứng đáng với giá trị em mang lại cho cộng đồng và xã hội.

Bản thân mình đã có rất nhiều trải nghiệm với triết lý này. Nhưng nguyên lý của nó là gì? Dựa vào đâu để khẳng định 100% mọi thứ diễn ra như vậy? Mình không biết. Mình không chắc chắn…

Đơn giản là mình tin như vậy. Tin một cách mãnh liệt. Nhưng nói thì dễ, làm mới khó.

Hôm trước đi với em Viet Anh đi tìm địa điểm cho Offline Truyền thông Trăng Đen cho Start-Up Hà Nội, 04/08/2013. Mất gần như cả buổi sáng hai đứa lòng vòng chạy qua đủ nơi đủ chỗ, từ nhà hàng cao cấp đến trung tâm hội nghị rồi phòng hội thảo khách sạn 4 sao, 5 sao đủ cả. Cho đến khi qua CWD thì mình mới thấy hài lòng về phòng ốc.

Sau khi ngồi tính toán tiền thuê mướn địa điểm, tea-break, buffet… CWD báo lại gần 70 triệu. Mình bị shock. Mình cứ tưởng nghe nhầm! Mình gọi vào cho em Minh LiShaoran Huynh hỏi chương trình Start-Up ở Sài Gòn mình làm hết bao nhiêu? Em Minh nói khoảng tầm 35 triệu anh ạ. Mình toát mồ hôi hột lần 2.

Ngay giây phút ấy, trong đầu mình hiện lên rất nhiều câu hỏi “hay là quay lại mướn cái phòng 12 triệu? Hay là bỏ buffet đi? Hay là giảm tiền tea-break xuống? Trời ơi, sao lại 70 triệu nhỉ? Kinh khủng quá”. Nhưng rồi cái mong muốn “mang đến giá trị tốt nhất cho học viên” kéo mình ở lại. Mình quyết định rất nhanh. Tại vì mình sợ cứ nghĩ thêm lúc nữa mình sẽ bị đồng tiền làm mờ mắt.

Người ta nói “mạnh vì gạo, bạo vì tiền”. Nếu lúc ấy trong tài khoản mình không có 150 triệu, chắc chắn mình sẽ phải suy nghĩ mông lung lắm. Nếu lúc ấy mình không thảnh thơi vì chẳng có áp lực gia đình, con cái chắc mình sẽ một phương án khác. Nếu lúc ấy mình đang phải gồng mình lên suy nghĩ làm sao tới cuối tháng có tiền trả lương cho 5 – 6 nhân viên đang miệt mài làm việc, chắc mình sẽ chọn thuê cái phòng 12 triệu…

… dù trong suy nghĩ mình vẫn tin rằng “phải tận tâm tận lực mang lại giá trị tốt nhất cho tất cả học viên”.

Con người ta trải qua nhiều giai đoạn. Đầu tiên là có ăn có mặc, rồi đủ ăn đủ mặc, tới ăn no mặc ấm rồi cuối cùng mới đạt ngưỡng ăn ngon mặc đẹp. Xã hội này chẳng bao giờ tốt đẹp được nếu ai ai cũng phải quay cuồng trong vòng xoáy của cơm áo gạo tiền.

Có thể một lúc nào đấy, vì hoàn cảnh bắt buộc, mình sẽ chẳng giữ mình được trước hấp lực đồng tiền, trước sức ép từ nhiều phía. Mình sẽ chẳng thể tận tâm tận lực mang lại giá trị tốt nhất cho cộng đồng và xã hội mà chỉ đơn thuần làm việc để có tiền. Mong sao những lúc yếu lòng như vậy, mình vẫn giữ được cái nhìn về một mục tiêu trong sáng để lòng không chao đảo.

Vì nếu bản thân mình còn làm không được, thì nói sẽ có ai nghe?

>>> Đọc thêm:

+ TRONG CUỘC SỐNG NÀY KHÔNG CÓ GÌ VÔ GIÁ TRỊ – http://on.fb.me/1e8AEEu

+ ĐỂ THÀNH CÔNG, PHẢI CÓ ĐAM MÊ – http://bitly.com/10Ia80B

+ CHỌN ĐÚNG NGHỀ THỎA MÃN ĐAM MÊ ĐỂ CÓ “THÀNH CÔNG THỤ ĐỘNG” – http://bitly.com/13zzTU4

+ PHẢI ĐẠT ĐƯỢC MỤC TIÊU BẰNG MỌI GIÁ – http://on.fb.me/1e8B7qf

+ HÃY TẬN TÂM PHỤC VỤ BẰNG CẢ TRÁI TIM – http://on.fb.me/1e8BbGn

+ CHIẾC MÁ PHANH CỦA BẠN DÙNG ĐỂ LÀM GÌ? – http://bit.ly/144Davb

+ HÀNH TRÌNH ĐAM MÊ CHỈ MỚI BẮT ĐẦU – http://bit.ly/14TFOlw

(Nguồn: Nguyễn Ngọc Long Blackmoon’s Facebook – July 30, 2013 at 11:00PM)

Suy nghĩ tích cực cho đời thênh thang cái nào
Không hẹn mà gặp, có tới 2 tờ báo cùng gửi câu hỏi phỏng vấn về cô "Cà Tưng" và ông Hùng Cửu Long

Your email address will not be published. Required fields are marked *

  1. Cứ cống hiến đi rồi sẽ được đền đáp xứng đáng dù ở thời buổi nào. Tôi cũng luôn nói với các bạn trẻ ở cơ quan tôi như vậy. Vì đó là trải nghiệm của chính tôi.