Please log in or register to do it.

Mặc dù không phải là nhà báo, chỉ là một blogger nhưng mình vẫn có các nguyên tắc bất di bất dịch của mình khi viết (cả viết bài trên blog, facebook và viết bài cộng tác cho báo chí), đó là:

  1. Tôn trọng sự thật
  2. Không sợ mất lòng
  3. Bảo vệ nguồn tin
  4. Chỉ tiết lộ thông tin khi được phép

Mình đã từng chịu rất nhiều “đau đớn” vì nguyên tắc số 1 & số 2. Mình cũng đã từng làm mất lòng rất rất nhiều người vì nó. Tất nhiên, trong số những người ấy thì có người sau này hiểu mình sẽ không giận mình thêm nữa, nhưng cũng có người thì giận hoài giận mãi. Đó là cái giá phải trả và mình chấp nhận.

Nguồn tin

Hồi Thuỳ Dung đăng quang Hoa hậu Việt Nam 2008, một nguồn tin đã tiết lộ cho mình biết cô này chưa tốt nghiệp THPT. Sau khi xác minh thì mình đã đưa lên blog và các báo sau đó vào cuộc điều tra gây nên scandal ầm ĩ nhất trong lịch sử các cuộc thi Hoa hậu Việt Nam. Nhiều nhà báo hỏi mình danh tính người cung cấp thông tin để điều tra tiếp nhưng mình nhất định không nói vì đã hứa với “nguồn tin” của mình như vậy.

Gần đây là vụ album của nhóm The Men bị tung ra đĩa lậu trước khi phát hành chính thức. Và kết quả của vụ này là một công ty Viễn thông lớn đã cho 2 nhân viên out vì vi phạm quy trình làm việc. Trong khi một số phóng viên cho rằng The Men cố tình tung album ra trước để gây scandal thì mình có thông tin chắc chắn rằng họ không làm như vậy và việc công ty viễn thông kia sa thải nhân viên là một chi tiết đáng giá để viết bài. Nhưng vì “nguồn tin” chỉ muốn “kể cho mình biết” và đề nghị không đưa lên báo nên mình nghe, điều tra để khẳng định và cũng im luôn, không viết thành bài.

Có một ca sỹ khá nổi tiếng giấu nhẹm việc con cái với giới báo chí nhưng sẵn sàng rủ mình đi chơi bời ăn uống và dắt cả con trai đi theo cho mình chụp hình chung nữa. Rồi tới một hôm, giữa đêm, người đó gọi điện với giọng đầy phấn khích “khoe” là vừa mới đính hôn (với tình yêu mới) và muốn chia sẻ cùng mình làm mình thấy vui và tự hào lắm lắm. Sự tin tưởng đó có được từ những đánh đổi “rất đau thương” của mình trong vấn đề thượng tuôn nguyên tắc làm việc.

Mới nhất là vụ án ca sỹ N.K.H bị tố cáo làm cho một cô gái có bầu. Trong giới hạn những gì được “nguồn tin” cho phép, mình đã chỉ tiết lộ một thông tin rất ngắn gọn dưới dạng tin đồn với mục đích nhắc nhở nam ca sỹ tuổi teen này, nhưng đại diện báo chí của cậu ta đã phản ứng một cách quá đà: lên báo nói rằng mình tung tin vịt để “làm hại” và “đề nghị báo chí chỉ đưa những thông tin khi đã có trong tay bằng chứng rõ ràng”. N.K.H không biết thời điểm ấy mình đã phỏng vấn ghi âm người đứng tên tố cáo; chụp hình hàng trăm tin nhắn của cậu ta với cô gái kia; phỏng vấn ghi âm chính mẹ của N.K.H về việc đó… Bên toà soạn của mình đã rất giận dữ với những phát ngôn của N.K.H và chỉ đạo phải làm đến cùng vụ này nhưng sau khi đọc email của T.V (quản lý N.K.H) và dành ra hai tiếng giữa đêm để nói chuyện với cô gái kia thì mình đã quyết định không cung cấp thông tin thêm nữa.

Lằn ranh giữa đúng và sai rất mỏng...

Đó là lời hứa của mình. Rằng cho đến khi đứa bé ra đời, bất kể chuyện gì xảy ra mình cũng không tiết lộ bất cứ một thông tin nào nữa. Cho dù mình bị phê bình trên toà soạn, bị phàn nàn và bị N.K.H cùng đại diện báo chí của cậu ta đi bêu rếu là tung tin vịt.

Sau đó một thời gian, mình có hẹn đi cà phê với T.V và trong bữa đó, mình rủ một phóng viên bên báo Tuổi Trẻ đi cùng. Những gì cần nói đã nói hết với V. Sự thật thế nào thì 3 người đã nghe, đã biết và đã hiểu với nhau. Như thế là đủ. Mình như thế nào thì mọi người đã quá hiểu rồi, đâu cần phải đi giải thích cái chuyện tin vịt làm gì cho mệt.

Hôm nay, một bạn bên MVCorp gọi điện thoại qua mình nói rằng bài viết Đ.V.H được nhận hàng trăm triệu để sử dụng MXH Bubbly? đăng trên CafeF1.com là sai sự thật. Mình hỏi sai ở những chỗ nào và nghe bạn ý liệt kê. Nhưng quả tình mình chẳng thấy sai gì cả. Cuối cùng mình phải nói thẳng ra rằng những thông tin này không phải mình đi nghe ai kể lại đâu mà chính tay mình đã cầm được hợp đồng mà các bạn ký với ca sỹ A, ca sỹ B… rồi đấy nên mình mới dám đưa thông tin lên như vậy. Khi này bạn ý lại truy mình là ca sỹ A, ca sỹ B… đó là ai?

Mình nói rằng rất tiếc không thể cung cấp được vì đó là nguồn tin của mình và mình phải bảo vệ nguồn tin.

Cuối cùng thì bạn ấy đã công nhận rằng thông tin mình đưa ra không sai nhưng “hơi nhạy cảm trong thời điểm hiện nay” và có thể ảnh hưởng đến việc kinh doanh cũng như ra mắt sản phẩm. Mình nghe phân tích thấy hợp lý nên đã đồng ý cắt hết đi những thông tin chi tiết mà mình có được trong bản hợp đồng.

Buồn cười ở chỗ, trước đó một vài ngày, thì trên linkhay.com mọi người vẫn đang bàn luận sôi nổi về bài viết và còn có ý kiến cho rằng “vụ này” là CafeF1.com viết bài PR cho Bubbly nữa chứ.

Nhưng thôi kệ, ai cũng có việc phải làm. Mình chỉ biết rằng mình cần phải cố gắng giữ vững các giá trị niềm tin mà mình tạo dựng, vì công việc viết lách quá phức tạp và nguy hiểm, lại nhiều cám dỗ. Nếu dễ dãi với bản thân thì sẽ chẳng còn giá trị nữa cả. Mà mình thì không thích sống kiểu nhờ nhờ như thế. Mình là mình, mình có thể xấu có thể đẹp nhưng phải có bản sắc để  cho người ta nhớ!

Một xã hội nhậu nhẹt và lòng tự tôn dân tộc
Một bàn cờ thế...

Your email address will not be published. Required fields are marked *

  1. Người làm báo mà ai cũng như anh thì xã hội tốt đẹp biết bao. Người làm báo, truyền thông cần phải bảo vệ sự thật, vì lợi ích của cộng đồng và lợi ích của quốc gia.

    • Hic to tát quá. Anh chỉ nghĩ đơn giản là tìm một cái gì đấy để tạo bản sắc cho mình. Và chẳng cái gì hơn là sự thật. Cảm ơn em.

  2. Bình thường thì 1 người khi gặp 1 sự kiện mới (dạng tin đồn như bài Bubbly) sẽ có mấy hướng.
    1. Ném đá kịch liệt.
    2. Ủng hộ
    3. Nghi ngờ
    Ở phần 3 chia ra mấy cái: Nghi rằng tin vịt, nếu có bằng chứng thì nghi rằng PR Quảng cáo, có thể có người luận ra thuyết âm mưu…
    Bài Bubbly thuộc dạng 3.2.
    Về những cái hướng phản ứng đó đó, xem bài VNG sắp hợp tác với Google để phân phối Chrome sẽ thấy rõ hơn. http://linkhay.com/link567814/vng-

    • Đúng là bởi sa cơ giữa chiến trường thọ tiễn thì không tránh khỏi gạch đá, he he. Thôi ở nhà đóng cửa trốn cho lành.

    • @[663654915:2048:Mèo Mun Vhxh] :-”
      Có sao đâu, gạch đá nhiều cho tay cứng hơn :D
      Gạch của các bác tay to anh còn đỡ được, thì gạch mấy bạn netizen thấm thía gì ạ

  3. 1. Tôn trọng sự thật
    2. Không sợ mất lòng
    3. Bảo vệ nguồn tin
    4. Chỉ tiết lộ thông tin khi được phép
    Tất cả những quy luật trên đều nằm trong ĐẠO DỨC của nhà báo. Nhưng điều đặc biệt chỗ báo chí nữa là; có những chuyện đôi khi sự thật chưa hản là cái tốt.

    • Thượng tôn sự thật, tốt hay xấu là đánh giá của mỗi người. Hoặc là không nói, hoặc là nói thì không được nói sai.

    • Mèo Mun Vhxh Đúng như anh bạn nói; Báo chí cần có sự thật, điều đó không ai chối cãi.
      Quay lại cách đây hơn 40 năm, nếu khi đó báo chí đưa chính xác những thông tin về những cuộc chiến đó thì vận mệnh đất nước không kéo dài tới ngày hôm nay…(lòng dân bị động).
      Hihi đây là theo mình nghĩ và thực tế là chia sẻ của 1 anh bạn PV trong TTXVN “Nếu nói dối mà lòng dân không loạn, nói thật mà nguy vong cho vận mệnh đất nước” chúng ta nên chọn cái nào..?

    • Đời Thừa To tát quá. Cái gì cũng có ngoại lệ và chỉ nên bàn chính về cái “nội lệ” thôi bạn ạ.