Please log in or register to do it.

ĐỪNG NÓI CHUYỆN, ĐỪNG GIỚI THIỆU, HÃY… ĐẤM VÀO MẶT KHÁCH HÀNG CỦA BẠN

Để làm gì? Tất nhiên là để cho họ đau đớn, choáng váng, bực bội, thất thần, bất ngờ… và quan trọng nhất là để gây ấn tượng và để cho họ nhớ! Đó là “kế sách” quan trọng khi truyền thông lauching sản phẩm (từ chỗ này, xin hiểu sản phẩm tức là sản phẩm và/hoặc dịch vụ).

Sản phẩm ở đây có thể hiểu là một dòng sản phẩm mới, một phiên bản mới của sản phẩm cũ, một giai đoạn mới của sản phẩm hay một chức năng nào đó mới…

Cũng giống như buổi hẹn hò đầu tiên của một chàng trai và cô gái là quan trọng nhất. Ai cũng muốn mình đẹp nhất, lung linh nhất, đáng nhớ nhất và gây ấn tượng nhiều nhất trong mắt đối phương. Các bạn sẽ làm gì? Chọn đồ đẹp, tắm rửa sạch sẽ, xịt dầu thơm tứ lung tung, chọn đồ hết 2 tiếng, chọn giày hết 3 tiếng, ra ra vô vô hết 1 tiếng, chọn địa điểm hết 1 tiếng, hồi hộp và đau tim hết 2 tiếng nữa và gặp nhau trong có 1 tiếng đồng hồ.

Vì sao vậy? Vì đó là một cuộc gặp quá nhạt nhẽo, không có gì để nói, không có gì thú vị và cũng chẳng có gì đáng nhớ.

Người ta nhớ về nhau không phải là nhớ cái mặt nhau mà nhớ về những kỷ niệm và đặc biệt là nhớ về sự cố. Thí dụ như lần đầu tiên bạn hẹn bạn gái đi chơi nhưng quên bóp ở nhà, bị chó cắn khi đứng đợi ngoài hàng rào, bị rách quần, quên kéo phẹc-mơ-tuya, xe bị thủng xăm dắt bộ 12 cây số, bị bà bán hàng cho ăn bún chửi…

Cách đây lâu lắm lắm rồi, chắc là cả chục năm rồi, mình có hẹn hò với một em. Và tất nhiên là trước đó mình cũng làm tình với nhiều em khác rồi nhưng chỉ có em này là cả hai đều nhớ nhau mãi không thể nào quên được.

Đó là một bữa lên phòng ở lầu 7 của một khách sạn ở Cống Quỳnh gần Từ Dũ. Sau khi đắm đuối yêu thương nồng thắm thì 2 đứa nổi hứng rủ nhau ra ban công đứng ngắm sao trời và lỡ tay bấm luôn chốt cửa bên trong. Điện thoại để ở trong nhà, quần áo cũng để ở trong nhà (may quá khi đấy có mặc underware) và xung quanh thì không có bất cứ phương tiện nào để liên lạc nhờ người lên cầu cứu. Nói chung, tình thế cực kỳ ngàn cân treo sợi tóc.

Sau khi làm đủ mọi trò như mang sỏi, mang vỏ bao thuốc, mang lá cây… blah blah ném xuống tầng trệt và không thu hút được sự chú ý của bất cứ ai thì hai đứa phát hiện ra một cái ghế nhựa loại nhỏ bị hư và đó là hy vọng cuối cùng. Sau rất nhiều lần canh me, cuối cùng thời cơ vàng cũng tới khi em lễ tân ra ngoài cửa ngồi hóng mát. Và người thực hiện cú ném quyết định đó là mình. Và kết quả đã vượt ngoài mong đợi. Cú ném đó vừa đủ để thu hút em kia ngước mặt lên nhìn, vừa an toàn để không gây ra thương tích.

Tất nhiên, sau đó 2 đứa điên tình đã được giải cứu và đó là kỷ niệm không thể nào quên được. Cho tới nhiều năm sau này khi mình quay ra Hanoi, em kia qua Singapore rồi lại quay về Saigon, mất liên lạc rất lâu nhưng khi tình cờ gặp lại trên facebook thì chỉ cần nói “chuyện cái ghế” là nhớ được nhau ngay dù không cần đưa ra hình ảnh hay thông tin gì khác.

Cái đó là FIRST IMPACT, là ấn tượng không thể phải nhạt trong tâm trí khách hàng cho lần ra mắt đầu tiên, là một cái gì đó đặc biệt, và sẽ rất tốt nếu nó đặc biệt tới mức khác thường.

Vậy nên hãy quên ngay lập tức việc giới thiệu sản phẩm, ra mắt sản phẩm và nói chuyện về sản phẩm trong chiến dịch launching. Thị trường không có chỗ cho việc nói chuyện mà phải chửi, tát, giựt tóc, lên gối, móc mắt, moi gan, uống gáu, bẻ cổ; phải đấm vào mặt khách hàng để cho họ nhớ.

Giống như Kangoroo – Máy lọc nước hàng đầu Việt Nam đã làm trên TV ấy.

Đừng bao giờ trông chờ vào việc mưa dầm thấm đất. Thật nực cười khi cho rằng lần đầu tiên ra mắt mờ nhạt và sau đó từ từ thực hiện các campaign để tiêm nhiễm thêm vào tâm trí khách hàng.

Thử nghĩ coi, nếu người ta không nhớ, không ấn tượng, không có bất cứ liên hệ nào về sản phẩm dịch vụ của bạn thì lần sau nhìn thấy nó (trên TV, báo chí, radio, website…) người ta có cần thiết phải bận tâm tìm hiểu tiếp hay không? Vậy dựa vào đâu để bạn tin rằng những lần tiếp theo đó là cơ hội để tiếp cận khách hàng?

Đó là lý do khi tư vấn truyền thông cho một số công ty, chỉ cần nhìn vào kế hoạch launching sản phẩm là mình đã thấy nản và chẳng biết phải nói sao. Chẳng nhẽ lại nói với họ là “chưa cần làm đã thấy thua rồi, làm làm chi vậy tốn tiền, tốn thời gian vô ích?”. Thế nhưng rất rất nhiều công ty vẫn cứ đang u u mê mê như vậy đó.

Hôm trước mình đặt câu hỏi cho mọi người rằng “họp báo để làm gì?”, và ghi nhận ý kiến nhiều chiều (http://on.fb.me/VIcBoD).

Thực ra, rất nhiều bạn có suy nghĩ làm họp báo vì cho rằng mình ra mắt sản phẩm thì phải làm… họp báo và chỉ thế thôi. Nhưng bạn ơi, nếu họp báo đó không nằm trong kế hoạch gây ấn tượng (ở đây là với giới truyền thông) thì không nên làm họp báo (để launching sản phẩm). Hãy dừng ngay những cuộc họp báo vô bổ, tốn thời gian công sức của cả đôi bên.

Nếu chỉ đơn thuần coi họp báo như cơ hội để “lên bài” thì cứ gửi TCBC đến phóng viên rồi “trả nhuận bút” năm trăm, một triệu có phải tốt hơn không? Đỡ cực, đỡ tốn chi phí mặt bằng địa điểm trà nước MC ca sĩ… Đỡ tốn cả thời gian cho nhà báo nữa.

Tất nhiên, họp báo cũng là một cách tốt để gây ấn tượng (nếu chủ ý gây ấn tượng) nhưng không có nghĩa là để gây ấn tượng thì phải làm họp báo.

Trong khuôn khổ bài viết này mình không thể “đá” qua phần tiếp theo là làm sao để gây ấn tượng và liệu việc gây “ấn tượng xấu” (như của Kangaroo) là tốt hay không tốt cho sản phẩm? Và làm sao để lợi dụng ấn tượng (dù tốt hay xấu) đó mà vươn lên bứt phá?

Vì chỉ cần các bạn nhớ được một thông điệp duy nhất như tiêu đề bài viết đã là quá đủ. HÃY ĐẤM VÀO MẶT KHÁCH HÀNG TRONG LẦN GẶP GỠ ĐẦU TIÊN.

(Nguồn: Nguyễn Ngọc Long’s Facebook – January 28, 2013 at 10:27AM)

Bệnh viện ung thư chữa bệnh miễn phí cho người nghèo ở Đà Nẵng
Review và đã accept khoảng gần 150 người bạn mới

Your email address will not be published. Required fields are marked *