Please log in or register to do it.

“Còn mấy tháng nữa là tới tết rồi! chỉ còn 1 tháng nữa là tới tết rồi! Còn 1 tuần nữa thôi là tới tết rồi! ngày mai là tết rồi!” Đây là những câu nói tôi thường nói với bạn bè và với người thân mỗi khi sắp đến tết. Phải chăng là những câu nói mà mọi người hay nói với bạn bè, người thân mỗi khi sắp đến tết.

Ngay lúc này đây cái cảm giác háo hức, sốt ruột ngóng chờ ngày tết đến của thời trẻ thơ giờ đang được ùa về tái hiện lại trong đầu tôi. Tôi còn nhớ như in mỗi khi gần đến tết là chị em chúng tôi lại được bố mẹ may cho mỗi người một bộ quần áo mới, được lõng nhõng bám đuôi mẹ len lỏi trong từng góc chợ cùng mẹ đi sắm tết, ngồi xem bố gói bánh trưng tết và tự tay gói cho mình một chiếc bánh nho nhỏ xinh xinh, trang trí cây hoa đào để trước nhà, cùng bố đi tảo mộ, cả gia đình làm bữa cơm tất niên và quây quần bên mâm cơm, …

HỒI ỨC TẾT CỔ TRUYỀN TRONG TÔI

Mỗi khi gần đến tết là chị em chúng tôi lại phải lau nhà, lau cửa, lau tủ, … Ôi hồi ấy chị em chúng tôi sợ phải làm việc này lắm. Tôi còn nhớ như in trong một lần lau tủ tôi đã không may làm gẫy mất thanh gỗ trong chiếu tủ được điêu khắc rất chi là tinh sảo của bố rôi. Lúc ấy tôi sợ lắm, sợ bị bố mắng. Tôi đã nghĩ ra rất nhiều cách để bố không phát hiện như: dùng dây buộc lại, lấy cái gì đó che lại, dùng keo dinh lại,… Mỗi lần nghĩ lại tôi lại thấy buồn cười sao hồi đó mình ngây thơ thế.

Cảm giác hồi hộp nhất với tôi chắc có lẽ là ngồi chờ đến lúc giao thừa là thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới. Lúc ấy cũng chính là lúc chị em chúng tôi ùa ra đường xem các dàn pháo dây nổ tung khói mịt mù của bác hàng xóm đốt, rồi cố tìm xem còn quả pháo nào còn sót chưa nổ trong sân một màu đỏ tràn ngập ấy (bây giờ nhà nước đã cấm đốt pháo rồi nên không còn cảm giác ấy nữa), rồi mấy chị em lại háo hức cùng những đưa bạn đi hái lộc mang về và theo bà nên chùa nghe các sư tụng kinh.

Sáng hôm sau hồi hộp không kém. Đấy chính là được nhận phong bao lỳ xì của ông bà, bố mẹ và cô, gì, chú, bác,…. Rồi chạy tíu tít đi mua đồ đồ chơi. Cái cảm giác ấy chắc bất kỳ ai cũng đã từng trải qua.

Còn bây giờ vẫn à câu nói “Còn mấy tháng nữa là tới tết rồi! chỉ còn 1 tháng nữa là tới tết rồi! Còn 1 tuần nữa thôi là tới tết rồi! ngày mai là tết rồi!” nhưng nó không còn là sự háo hức chờ đợi, hồi hộp như xưa nữa mà thay vào đó là những dòng suy nghĩ “liệu cái tết này mình mang về được cái gì biếu bố mẹ”, “lại qua một tuổi nữa rồi mà mình chả làm được cái gì ra hồn”, “đến bao giờ áp lực tiền tiêu tết không phải là vấn đề trong tôi”,… Phải chăng áp lực công việc, áp lực kiếm tiền đã làm con người tôi khô khan di nhiều và bớt đi sự háo hức về tết dẫu biết rằng tết đên là dịp cả gia đinh tôi có thể tụ họp đông đủ nhất, chị tôi đi lấy chồng xa cũng về quây quần bên mâm cơm như ngày xưa và tôi cũng có nhiều thời gian chơi đùa với cháu (con của chị) tôi hơn.

“Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh” nhưng không khí tết bao đời vẫn vậy. Đây là những ký ức trong tôi. Tôi nghĩ đã là người Việt Nam chắc các bạn cũng có rất nhiều ký ức tốt đẹp về tết cổ truyền của Việt Nam như tôi. Chúc tất cả mọi người năm nay có một cái tết vui vẻ.

 

( Bài dự thi “Tết xưa chưa mất” của Nguyễn Ngọc Lộc)

SUM VẦY
TẾT XƯA - TÔI THÈM ...

Your email address will not be published. Required fields are marked *