Nhớ cái tết ngày xưa, từ ngày Ông Công ông Táo mẹ đã chuẩn bị đi chợ mua mật mía làm bánh, chuẩn bị đặt nhưng cây mía to làm gậy ông Vải, chuẩn bị cả những đồ muối dưa cà, hành củ cho dịp tết. Có lẽ trong kí ức của một đứa xa quê nhiều năm đi học và vẫn mong được về sớm, từ những ngày 28-29 tết cả nhà gồm mấy anh em, các bác quây gói bánh chứng, cùng đợi 6-7 tiếng nấu bánh và vớt bánh. Nhớ cái không khí tết gần về, nhớ những lúc vui đùa những ngày trước tết đến. Và nhớ nhất là chiều 30, bận rộn , tấp nập lo làm cơm chiều để cúng ngày tất niên, lo quà tết đi biếu trước khi năm mới sang và lo làm gọn gàng mọi thứ, tắm táp để trông chờ đêm giao thừa.
Từng khoảng khắc của những giờ cuối năm cũ trôi đi, nghe tiếng bố mẹ cùng nói chuyện về năm cũ, nghe tiếng ông bà kể câu chuyện xưa và cùng nhau đón khoảng khắc giao thừa trong hương thơm của nén nhang và nghe tiếng pháo hoa cùng lời chúc tết qua Radio.
Tết xưa còn trong kí ức nhưng tết nay vẫn thấy ấm nồng hương vị của ngày xưa.
( Bài dự thi “Tết xưa chưa mất” của Hoàng Lan)