Những người phụ nữ quyền lực, sắc sảo và bản lĩnh.
Những điệp viên tài giỏi, trung thành tuyệt đối và quả cảm.
Những cảnh quay đẹp và tráng lệ, những bối cảnh hoành tráng và những pha hành động mạo hiểm nhưng thực tế.
Có cảm giác phim và diễn xuất của các diễn viên được trau chuốt đến từng lời thoại, từng cái nhếch mép hay nhướn lông mày.
Mình khoái Skyfall quá dù không thích lắm thể loại phim hành động 007 và độ dài lê thê tới hơn 2 tiếng!
Mặc dù khúc cuối phim hơi âm u và ma quái nhưng chất hành động thì tuyệt đỉnh. Cảnh trực thăng bay quanh biệt thử bỏ hoang, pha đấu súng với Bond và “quả bomb nguyên tử xé tan màn ảnh” khiến mình lần đầu tiên cảm nhận được tác dụng của chuẩn âm thanh Dolby 7.1 được tái hiện sinh động trong hệ thống rạp Galaxy.
Tuy là một bộ phim “thị trường” nhưng Skyfall cứ 10 giây lại có một khung hình tráng lệ. Nếu capture liên tục các khung hình, chắc hẳn chúng ta sẽ có ngay một bộ sưu tập tranh nghệ thuật u003C3
Mình ấn tượng đặc biệt với nhân vật bà giám đốc tóc bạc – “mother” của các điệp viên. Ngưỡng mộ ánh mắt và phong thái của bà lúc làm việc, khi điều trần, lúc bị buộc phải cầm súng để dí vào giữa thái dương và thích cả lúc bà nép mình vào ông già khi lê lết trốn dưới đường hầm. Nếu không phải bà tóc bạc này quản lý các điệp viên thì chắc không thể là ai khác. Một tạo hình và diễn xuất hơn cả từ “hoàn hảo”.
P/s: lần trước có một số bạn nói mình rằng kêu film A B nào đó hay nhưng bạn đi coi thấy dở; chê film C D dở bạn coi lại thấy hay. Thực ra việc coi film hay dở là cảm nhận của mỗi người. Thế nên đừng tin những gì thuộc về cảm nhận của mình khi đọc review film nhé u003C3