Tết này con lại không thể về sớm được bố ạ, lại một mình con một lịch và lệch với các chị khác, bố mẹ đừng buồn nhé!
Bố mẹ sẽ chẳng bao giờ trách con đâu vì con là đứa lấy chồng xa nhất mà. Con đã sẵn sàg đón nhận hạnh phúc riêng nhưng con lại chưa chuẩn bị được cho mình một tâm thế thật tốt để đón nhận cái tết xa gia đình mình bố ạ.5 cái tết là quá nhiều cho những trải nghiệm cảm xúc mới của con về cái tết nơi quê chồng. Nhưng tất cả những kỷ niệm tết ở nhà mình cứ làm con bối rối.
Con sợ nhất là gói báh chưng vì luc.nào con cũng bị sai đi rửa lá rong: ngồi ê hết cả mông mà tay thì lanh.cóng. Giá mà nhà mình ko gói đi mua bánh chưng có phải hay ko…
Con còn nhớ có năm con và Hường đc các chị sai đi mua hoa cắm tết… cũng oai oách như ai lượn hẳn vào vườn hoa, ngắm lên ngắm xuống mới chọn đựoc 2 cành thược dược, hùng hục đạp xe về đến nhà thì hoa nát toét… thề là từ ngày đó con ghét luôn cả hoa thược dược…
Tết vui nhất là 4-5 chị em gái túi tít áo quần cùng bố mẹ đi chúc tết, rồi đi ngược đi xuôi khắp làng gặp ai cũng có câu: năm mới mừng tuổi… câu mà bọn con lúc nào cũng thắc mắc nói nhiều ngại lắm bố ạ…
Thích nhất là khoản lì xì, cơ mà cứ tết xong là lại bị mấy chị “lột sạch” bảo chị giữ hộ, rồi nhớ nhớ quên quên là mất luôn, chán thế…
Ảnh trong bài là đại gia đình của tác giả
Con chỉ mong một tết nào đó con lại được ăn tết cùng bố mẹ. Nhưng chắc sẽ khó vì đến tận bây giờ con cũng chưa nghĩ ra xem sẽ chia sẻ những điều này với bố mẹ chồng con như thế nào để mọi người thông cảm bố ạ.
Vậy là lại chỉ có mình con ko có mặt những lúc các chị vào tết bố mẹ đông đủ, lại chỉ có mình con ở một nơi xa lắm gọi điện về để biết được là con đã bỏ lỡ những giây phút đoàn viên. Tết của con giờ rất vui nhưng con biết nó chưa bao giờ là trọn vẹn, bao giờ cho đến ngày xưa bố nhỉ????
( Bài dự thi “Tết xưa chưa mất” của Đào Mai Hương)