CHA… LÊN MẠNG (*)
> Đọc thêm: Tin nhắn của mẹ – http://bitly.com/T1GnTJ
Hôm nay về nhà, chợt giật mình khi bố hỏi, “răng nick TKM bình luận trên mạng nhiều rứa con?”. Hoá ra là lần trước cụ thấy mình vào Linkhay, sau đấy cũng vào theo, và rồi hàng ngày cũng xem LH là một kênh cập nhật tin tức thời sự và giới trẻ. Cũng biết nick của con là gì luôn. Thiếu mỗi nước lập tài khoản.
Mới nhớ ra là việc có ích nhất mình làm cho cụ trước giờ là mang máy tính về và bắt Internet để cụ cập nhật tin tức. Từ đấy tinh thần cụ phấn chấn hơn hẳn. Cụ nói nhiều hơn về chuyện xã hội giờ trộm cướp nhiều, rồi thì chuyện Tiên Lãng, chuyện Văn Giang, cả chuyện biểu tình chống Khựa… Có hôm buổi tối đang ngồi máy, thì cụ call Skype, bảo “quê choa bị chặn, làm răng để vô được con?”; lần khác lại hỏi cài webcam thế nào, làm mình uống nước mém sặc ^^. À, hôm Kênh 14 bị tấn công, cụ cũng gọi ngay cho mình, hỏi “Răng răng, mấy trang bên con có bị ảnh hưởng chi không?”. Cụ cũng biết K14 của công ty mình đấy :)).
Nhưng lần này về quê thấy dường như bố cũng yếu hơn. Thương bố hơn và sẽ ở lại nhà lâu hơn vài hôm để chăm sóc cụ. Dáng đi cụ đã nghiêng hơn vì đau nhiều hơn, nghiêng như là phải gánh cả cuộc đời vốn nhiều mất mát. Thế mà ánh mắt nhiều nghị lực, tinh thần lạc quan, và nhất là cái khí phách của một người đàn ông vốn là trụ cột trong gia đình, vẫn không hề thuyên giảm. Bố vẫn lo lắng cho tình hình của từng đứa con, công việc làm ăn tiến thoái thế nào, yêu đương – gia đình – con cái ra làm sao, và đặc biệt, ở tuổi cổ lai hy, vẫn mãnh liệt tin rằng mình vẫn có thể tự lo cho bản thân tốt, chứ tuyệt nhiên không thấy ở cụ cảm giác cô đơn của tuổi già.
Ấy thế nhưng sinh lão bệnh tử đâu có khoan dung với ai bao giờ. Trong khoảng hai tuần lại đây, chứng kiến niềm đau của một người bạn, hai người em, khi những người cha đi về cõi vĩnh hằng, chợt nhận ra thời gian cho yêu thương thật quá ngắn ngủi. Vội vàng lên với, vì thời gian chẳng chờ đợi ai bao giờ. Hãy yêu thương, hãy chăm sóc người thân của mình khi còn có thể. Nhé, tôi nhé, bạn nhé.
(*) Tựa gốc trong ghi chép của TKM là “Về quê” – http://bitly.com/T1GmPD