Please log in or register to do it.

Cũng không biết bao lâu rồi cái cảm giác háo hức đợi chờ ngày tết trong nó không còn nữa.chẳng còn cái mong ngóng từng ngày tới phiên chợ tết dc Mẹ dẫn đi mua quần áo mới….

Ngày ấy nhà nghèo lắm 1 năm chỉ được mua có 2 bộ quần áo mới thôi 2 chị em đi chợ mà nhìn ngắm và ao ước nhưng nó biết Mẹ vất vả thế nào với đồng lương ít ỏi để cho 2 chị em nó được đủ ăn đủ mặc. nó kéo e ra khỏi khu quần áo với mong ước lớn lên mình sẽ bù đắp cho em mình. Nó vẫn nhớ cái cảm giác đêm 30 tiếng pháo nổ vang trời nhà chả có đàn ông nên nó đảm nhiệm công việc… Châm ngòi pháo nó buộc bánh pháo lên giàn mướp ngoài sân rồi châm lửa vào sào nứa thật dài đứng trên hè dơ cái sào ra đốt….rồi chui tọt vào nhà vì sợ….hihi.

Sáng mùng 1 mẹ sai nó đi mổ gà nấu cơm ( lần đầu tiên nó cắt tiết gà) 2 chị em loay hoay mãi cuối cùng thả tay ra con gà chạy mất với cái cổ máu me đầm đìa…. Mẹ lại phải vào bếp nhưng cũng ko 1 lời trách nó vì mẹ luôn dạy năm mới không được to tiếng sẽ mất dông cả năm.sau khi cúng gia tiên 3 mẹ con ngồi quây quần bên mâm cơm mẹ lấy phong bao lì xì ( bằng giấy đỏ do mẹ tự dán ) cho từng đứa…

xuân này con không về

Nhà thiếu đàn ông thiếu vắng người cha nhưng nó thấy thật ấp áp và hạnh phúc khi có mẹ….mỗi tết cứ thế trôi đi nó chẳng biết từ bao giờ nó rời xa vòng tay của Mẹ, chẳng thể nào tìm được cái cảm giác như xưa nữa.tết này nó lại không về nó biết Mẹ mong nó nhiều lắm.xin lỗi mẹ vì nó không biết phải đối diện với mẹ thế nào đây.

 

( Bài dự thi “Tết xưa chưa mất” của Dương Thúy Nga)

TẾT TRONG TUỔI THƠ EM
TẾT XƯA VẪN CÒN

Your email address will not be published. Required fields are marked *