Tôi không quan tâm việc ông Phạm Tuân có thực sự bắn rơi pháo đài bay B52 của Mĩ hay không. Tôi chỉ biết rằng hàng vạn đồng bào của tôi đã phải đánh đổi cả máu và nước mắt, sự chia cắt, nỗi đau mất mát không gì cân đong đo đếm được để đổi lại cuộc sống bình yên ngày hôm nay cho đất nước.
Và bất cứ lời nói việc làm nào không hướng tới mong muốn chung cho một cuộc sống hoà bình mà kích động lòng hận thù dân tộc, phủ nhận đi những giá trị tốt đẹp của số đông thông qua tiểu tiết đều là những thứ không bao giờ nên cổ xuý.
Tôi ghê tởm và khinh thường những con người xấu xa, cơ hội, muốn nhân danh sự thật mà đạp lên lợi ích của đại đa số nhân dân.
Người Việt Nam yêu chuộng hoà bình. Chiến thắng “Điện Biên Phủ trên không” không chỉ là thắng lợi của Việt Nam mà là thắng lợi của lực lượng yêu chuộng hoà bình trên toàn thế giới.
Khi không hướng tới một khao khát hoà bình như vậy, mọi sự thật – NẾU CÓ – cũng chỉ là mầm mống của lầm than, đau khổ. Bao nhiêu năm tháng đau thương vì chiến tranh ở Việt Nam đã là quá đủ. Những cái loa rè tốt nhất là nên câm họng lại.
(Nguồn: Nguyễn Ngọc Long’s Facebook – December 29, 2012 at 08:01PM)