1.
Cách đây 5 năm, khi mình còn mướn nhà bên Quận 7 chỉ có hai mẹ con ở với nhau thôi. Phòng trọ nhỏ xíu, nhà tắm kiêm luôn chỗ rửa chén và giặt giũ.
Bữa đó mình ở trên nhà mần việc, mẹ thì đang lui cui giặt đồ trong nhà tắm. Tự dưng đang ngồi gõ máy tính mình có cảm giác bất an, thấy trong lòng kì kì. Mình chột dạ chút xíu rồi lại làm việc tiếp.
Tầm 1 phút sau, cảm giác này lặp lại, mình mới hỏi vọng xuống dưới “Bà 2 giặt đồ sắp xong chưa?”. Cái mẹ mới nói là “Mèo Mun vào toilet hả? Đợi bà 2 chút nha, sắp xong rồi”. Mình bảo không con hỏi vậy thôi, mẹ cứ giặt bình thường đi.
Ngồi thêm chút nữa, mình lại có cảm giác bồn chồn nên ngưng hẳn việc gõ bàn phím mà yên lặng lắng nghe, không thấy tiếng nước. Im lặng thêm chút nữa và thực sự nhận ra là không có động tĩnh gì trong phòng tắm.
Mình chạy xuống dưới thì thấy mẹ đã ngưng giặt mà đang đứng thò tay định lấy khăn lau mồ hôi trên trán. Chiếc khăn vì quá dài nên mắc vô góc và lôi cả tấm kiếng bổ nhào xuống mặt. Mình lập tức đưa tay ra đỡ vừa kịp lúc nó chạm vô giữa thái dương của mẹ.
Lúc đó mình rất hoảng loạn dùng cả 2 tay nhấc tấm kiếng lên rồi đưa mẹ ra chỗ sáng để coi kỹ “vết thương” nhưng may mắn làm sao mẹ chỉ bị một vết xước nhỏ xíu và hơi mẩn đỏ. Mẹ bảo là may quá nếu lúc đấy con không xuống kịp chắc mẹ chết rồi!
2.
Sáng nay (*) mình chạy về Quận 7 ăn cơm trưa với mẹ, hoàn toàn không theo lịch (vì mình thường về nhà vào thứ 7). Tự dưng mình có cảm giác muốn về nhà vậy thôi, chứ không có linh cảm gì đặc biệt.
Đến khoảng chừng 10h thì anh Quang Huy nhắn tin hẹn “12.30 đi ăn trưa cùng anh nhé”. Mình bảo không em về nhà ăn với mẹ rồi, anh đi một mình đi. Anh Huy nhắn lại, thế ăn xong đi cafe nhé, mình trả lời sau 2h đi thì Oke vì ăn xong em còn ngủ nữa. Thực ra thì ngày hôm trước mình đã hẹn với anh Quang Huy là bữa nay gặp bàn công chuyện cũng khá là quan trọng. Nhưng vì tự nhiên mình có cảm giác phải ở nhà, không muốn nhận lời khi đó nữa.
Và thật kỳ lạ là trong giấc ngủ buổi trưa mình đã nằm mơ thấy bị nhốt ở một căn phòng kín, rồi tự nhiên xung quanh xuất hiện rất nhiều đường ống dẫn. Khi mình đang hoang mang không hiểu đó là cái gì thì khí gas được xì ra đồng loạt từ những đường ống này. Lúc ấy mình cảm thấy rất là sợ hãi và cảm giác đầu óc mất dần sự tỉnh táo vì khí gas xộc vào đầu vào mặt gây choáng váng. Mình chạy tới chạy lui một chút thì lịm dần đi rồi gục xuống sàn nhà. Lúc ấy mình mới suy nghĩ là nếu như vầy thì mình sẽ chết nên cố gắng ngồi bật dậy và phát hiện ra mình đang ngủ mơ.
Tuy nhiên, khi đã tỉnh táo hoàn toàn thì mình vẫn ngửi thấy mùi gas ở xung quanh. Định thần lại một lúc thì thấy không còn mùi đó nữa. Mình nghĩ là bị ám ảnh bởi giấc mơ nên nằm xuống tính nhắm mắt vô ngủ tiếp thì lại nghe mùi gas lẫn trong không khí. Mình quay qua dòm cái xe ở ngoài sân không thấy tình trạng bị chảy xăng, quay lại dòm cái xe để trong nhà cũng không thấy gì đặc biệt. Mà mình nghĩ nếu xe honda bị chảy xăng thì sao có mùi gas được nhỉ?
Mình mới quay qua hỏi “Bà 2, bà 2, có nghe mùi gì giống mùi xăng dầu không?”. Mẹ bảo là cũng có nghe chút chút mà hình như mùi gas! Thế là mình chạy xuống dưới bếp kiểm tra thấy khí gas vô cùng nồng nặc, soi kĩ thì phát hiện ra chốt đánh lửa của cái bếp gas đã được vặn về off nhưng chưa tắt hẳn nên bếp thì không có lửa còn khí gas vẫn tiếp tục xì ra ngoài (từ lúc khoảng 11.30am đến gần 2pm). Mình nhanh chóng đưa nó về trạng thái khóa hoàn toàn, gạt chốt cung cấp gas cho an toàn hơn rồi chạy đi mở hết các loại cửa sổ cửa ra vào, khóa cầu dao điện rồi mang quạt giấy vô quạt để xua khí gas ra ngoài.
Khi đó mình có chút rùng mình, nếu bữa nay không về nhà, hoặc giả như về nhà rồi nhận lời đi ăn trưa hoặc cà phê thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra?
***
Cá nhân mình thì không tin lắm mấy chuyện tâm linh, thần giao cách cảm. Nhưng sự thực là mình luôn có những cảm giác vô cùng kì lạ trước những chuyện không may trước khi nó có thể diễn ra trong thực tế. Tuy nhiên, đó không phải là điều quan trọng.
Vấn đề chính mình muốn nhắn gửi với các bạn là hãy dặn bà, dặn mẹ, dặn chị, dặn em, dặn cả những cô những dì những bác người làm trong gia đình tuyệt đối chú ý khi sử dụng bếp gas. Mình quan sát thấy bếp gas thường có 1 cái chốt cấp gas và 1 cái van đánh lửa. Hãy dặn mọi người khi không sử dụng nữa thì dịch chuyển van đánh lửa về OFF đồng thời gạt chốt cấp gas lên để tuyệt đối an toàn (sẽ không bị rò rỉ gas ngay cả khi quên khóa van đánh lửa).
Thêm nữa, khi mình hỏi mẹ tại sao mẹ nghe mùi gas mà không đi kiểm tra thì mẹ bảo là bình thường nấu nướng quen rồi nên không “nhậy mùi” như mình được. Với lại có ngửi thấy cũng nghĩ là bị ám mùi trong lúc nấu ăn. Cho nên, hãy dặn mọi người là cẩn tắc vô áy náy, cứ nghe mùi là phải đi kiểm tra cho chắc. Nếu phát hiện có hiện tượng rò rỉ gas, hãy mở hết toàn bộ cửa sổ và cửa ra vào để khí gas từ từ tản hết trong không khí. Nhớ tắt cầu dao để tránh gây cháy vì tia lửa điện.
Hãy chia sẻ bài viết này để giúp bạn bè của bạn biết được thêm một nguy cơ gây cháy nổ có thật trong gia đình và biết cách xử lý kịp thời để tất cả chúng ta luôn được an toàn. Cảm ơn rất nhiều.
(Nguồn: Nguyễn Ngọc Long’s Facebook – May 30, 2013 at 12:44AM)